“Bạc tình cũng được, vô tình cũng chẳng sao. Đoàn Tư, ta chính là ác quỷ như thế, sinh mệnh của ta phải tính bằng triệu năm, thời gian sẽ mài mòn đi tất cả. Sẽ có một ngày, đến tên của ngươi ta cũng chẳng nhớ nổi, đừng nói là quá khứ như sóng tràn bờ sau ngươi, và hồi ức giữa chúng ta. Cha mẹ người thân đã sớm chiều chung sống bên ta gần trăm năm, gần đây khi tưởng tượng dáng hình của họ, ta đã hơi mơ hồ, ngươi có thể bên ta được bao lâu? Nếu ngươi không may biến thành ác quỷ, ta sẽ hoàn toàn không thích ngươi nữa. Đến cuối cùng, ngươi cũng chỉ là một gợn sóng nhỏ trong sinh mệnh triệu năm của ta mà thôi.”